Sau khi phát hiện 3 con của vợ chồng anh T.V.C và chị T.T.N.Q, trú tại xã Bắc Sơn, Sóc Sơn, Hà Nội liên tiếp tử vong trong thời gian ngắn, trong đó 2 được xác định dương tính với Whitmore, Trung tâm kiểm soát dịch bệnh Hà Nội đã phối hợp với Viện Vệ sinh dịch tễ Ư lấy mẫu đất, nước tại các khu vực có nguy cơ cao của hộ gia đình.
Kết quả, phát hiện một mẫu đất có vi khuẩn gây bệnh Whitmore ở độ sâu dưới 90cm trong khu vực sinh hoạt của gia đình ở thôn Đô Lương, xã Bắc Sơn, huyện Sóc Sơn, Hà Nội.
Trước đó, đầu tháng 4, con gái lớn 7 tuổi của vợ chồng anh C. tử vong với chẩn đoán nhiễm khuẩn huyết hoại tử đường ruột chỉ sau 3 ngày có biểu hiện sốt.
Sau đó trong vòng 20 ngày (từ ngày 27/10 đến ngày 16/11), 2 con trai của anh C. tiếp tục tử vong, cũng với biểu hiện ban đầu là sốt.
Hai trường hợp sau được lấy mẫu xét nghiệm và cho kết quả dương tính với khuẩn Burkholderia pseudomallei gây bệnh Whitmore.
Tại thời điểm 2 bé trai nhập viện, BV Nhi TƯ đã lấy mẫu kiểm tra hệ miễn dịch, chức năng bạch cầu hạt của cả 2 bệnh nhi, tất cả đều trong giới hạn bình thường, tức không có bệnh lý bất thường, tuy nhiên các kết quả sâu hơn liên quan đến gene, BV chưa tiếp cận.
Theo TS, BS Ngũ Duy Nghĩa, Trưởng khoa Kiểm soát bệnh truyền nhiễm - Viện Vệ sinh dịch tễ Trung ương, nguy cơ lây nhiễm của trẻ từ vi khuẩn ở sâu dưới lòng đất là rất khó. Ngoài ra cũng chưa có bằng chứng khoa học nào chứng minh bệnh Whitmore lây từ người sang người.
Bệnh xảy ra tản phát ở từng cá thể, không gây thành dịch đặc biệt nhóm người có vết xước, tổn thương trên da tiếp xúc trực tiếp với đất hoặc nước có vi khuẩn mà không sử dụng các biện pháp phòng hộ như đi ủng cao su, găng tay chống nước, quần áo dài khi lao động…
Biểu hiện lâm sàng của bệnh đa dạng bao gồm sốt, với các kiểu như sốt cơn hoặc sốt kèm theo lạnh run, sốt kéo dài, suy hô hấp, loét da, viêm đường tiết niệu, viêm phổi, áp xe ở gan, lách, nhiễm trùng huyết, suy đa phủ tạng.
Để chủ động phòng bệnh Whitmore, người dân cần hạn chế tiếp xúc với đất hoặc nước bùn, đặc biệt là những nơi bị ô nhiễm nặng. Sử dụng giày, dép, ủng và găng tay đối với những người thường xuyên làm việc ngoài trời, tiếp xúc với đất và nước bẩn, đặc biệt đối với những người có nguy cơ cao.
Khi có vết thương hở, vết loét hoặc vết bỏng cần tránh tiếp xúc với đất hoặc nước có khả năng bị ô nhiễm. Nếu bắt buộc phải tiếp xúc thì sử dụng băng chống thấm và cần được rửa sạch đảm bảo vệ sinh. Những người có bệnh mạn tính như tiểu đường, suy giảm miễn dịch cần được chăm sóc, bảo vệ các tổn thương để ngăn ngừa nhiễm khuẩn.