Tôi vẫn nhớ mãi câu nói của nữ diễn viên người Mỹ Meryl Streep: “Tôi không muốn lãng phí thời gian vào những việc làm tôi không vui hoặc việc làm tổn thương tôi. Tôi không có kiên nhẫn đối với việc giận hờn, chỉ trích quá mức. Tôi không muốn đi lấy lòng người mà không thích tôi, hay quý mến người ghét tôi, hoặc là mỉm cười với người mà không muốn cười với tôi. Tôi không muốn mất thêm 1 phút nào vào người đang nói dối. Tôi quyết định không bao giờ giả vờ, lừa dối hoặc là có những lời khen rẻ tiền”.
Nếu như đọc được những câu nói này từ khi còn bồng bột bước vào đời thì có lẽ, tôi của những năm tháng thanh xuân đã không tự làm mình đau, tự gây áp lực cho bản thân. Nhưng không sao, biết muộn còn hơn không biết, tôi của hiện tại đã khác.
Trước đây, tôi từng rất sợ làm phật lòng người khác, sợ người ta ghét mình, sợ những lời đàm tiếu sau lưng… Chính vì sợ, bản thân tôi tự ép mình sống “dĩ hòa vi quý”, lúc nào cũng nghe theo người khác, nhìn sắc mặt của người khác để sống. Cuối cùng, dù cố không tham gia vào những chuyện thị phi, tôi vẫn bị kéo vào. Tôi bị mọi người cho là thảo mai, luôn nịnh nọt người này, người kia.
Hóa ra, tất cả những điều tôi làm chỉ mong có một cái nhìn tốt đẹp từ mọi người thì tôi lại phải nhận những câu nói xấu sau lưng. Tôi bực tức, ấm ức… và tự làm khổ chính mình. Sau này, khi đã trải đời hơn, tôi nhận ra ta không thể làm cho tất cả mọi người đều thích mình được, cũng như ta không thể thích tất cả mọi người. Với những người không thích ta, ta vui vẻ chấp nhận. Ta không cần phải để ý đến việc họ thích mình hay không mà hãy tự kiểm soát chính cảm xúc của mình, nắm giữ chính nội tâm của mình, tự yêu lấy bản thân mình. Cái quan trọng, ta hãy là chính ta.
Ta phải hiểu rằng, người khác không thích ta, đó là tự do của họ, chúng ta nên tôn trọng lựa chọn của họ. Nếu ta có điểm nào sai hoặc làm gì không tốt, ta có thể nỗ lực thay đổi; nếu ta không sai thì ta càng không nên buồn.
Trên con đường đời của mình, ta sẽ gặp rất nhiều người và không phải ai cũng sẽ sánh bước bên ta đến cuối đường. Điều ta cần làm là trân trọng những người yêu quý bạn. Những người ta yêu, những người yêu ta, ta chỉ cần giành tình yêu và sự quan tâm cho họ là đủ. Những người khác, đừng quan tâm làm gì. Bởi vì họ chẳng có tầm quan trọng trong cuộc sống của ta, hà tất phải buồn vì những người đó.
Hãy mạnh mẽ, ý chí hơn thì ta sẽ thấy những việc trước đây ta câu nệ giờ không còn quan trọng nữa. Nhưng, ta biết cách nhìn nhận, đặt mình vào vị trí của người khác để thấu tình đạt lý. Hãy tôn trọng chính cảm xúc của bản thân, cũng như học cách tôn trọng người khác, tôn trọng giá trị và cách sống của người khác. Ở đời, không ai hoàn hảo cả, đừng bắt mình phải làm hài lòng tất cả mọi người.