Cái ngày phát hiện anh mặn nồng bên người phụ nữ khác, trong tôi xuất hiện bao nhiêu cảm xúc: giận dữ, thất vọng, đắng cay, tủi thân... Nếu để thỏa mãn cơn giận dữ của bản thân lúc đó, tôi chỉ muốn lao vào anh cấu xé, đánh đấm và không bao giờ muốn nhìn lại anh thêm một lần nào nữa. Anh từng nói, cả đời này sẽ chỉ yêu tôi, thương tôi và các con. Lời nói đó đâu rồi? Hay nó đã tan biến khi anh đầu gối tay ấp với người phụ nữ khác. Khi ấy, hình bóng tôi và các con đang ở chỗ nào.
Niềm tin đổ vỡ, đau đớn đến tột cùng, trái tim bị bóp nghẹt, anh đã bao giờ trải qua cái cảm giác đó. Nỗi bất hạnh của người đàn bà khi có một người chồng bội bạc, cả đời này anh cũng không thể nào hiểu được.
Đến khi bình tĩnh trở lại, tôi chỉ không hiểu, sao anh không tự đặt mình vào vị trí của tôi? Và tôi từng nghĩ, nếu tôi cũng có những mối quan hệ trăng hoa như vậy, anh có thể chấp nhận một người vợ như thế không?
Anh không chỉ làm tổn thương đến tôi mà cả các con. Đứa con gái lớn của chúng ta đã biết, nhưng con giấu em trai vì không muốn hình ảnh người cha mà cậu em tôn thờ lại là như vậy. Con gái nhỏ tuổi nhưng hiểu chuyện đã từng hỏi, tại sao mẹ có thể chấp nhận một người chồng bội bạc, đâm những nhát dao sắc bén vào lòng như thế. Tại sao mẹ có thể bình tâm như vậy, hay vì mẹ không yêu ba?
Yêu chứ, sao không yêu cho được khi anh là mối tình đầu của tôi. Tôi dốc hết tâm can yêu anh, lo cho gia đình này. Nhưng giờ, điều tôi nhận lại được là gì? Tôi không muốn làm bù lu bù loa như bao người vợ khác. Và cũng không vì lòng tự trọng của mình, vì cơn giận dữ mà đánh đổi cả gia đình.
Qua tất cả mọi chuyện, tôi có thể cảm thông cho anh vì một phút yếu lòng, vì một phút ham mới lạ, anh sa chân. Nhưng, tôi vẫn chưa sẵn sàng để quên đi mọi chuyện. Tôi biết, bản thân phải tha thứ để cứu vãn gia đình này. Tôi cũng hiểu tự trọng không mua được hạnh phúc, già néo thì sẽ đứt dây. Nhưng, tôi mong, khi phút yếu lòng qua đi, anh sẽ nghĩ đến con và trở về để con cái được sống trong một gia đình trọn vẹn.